Friday, January 11, 2013

Sunday, January 6, 2013

CÃM XÚCVỀ MẸ

Bài viết về mẹ của cháu Khánh Vy lớp 6 trường Nguyễn Gia Thiều Tân Bình




























Cho dù có giông bão.Cho dù có động đất xảy ra.Cho dù có núi lửa phun trào. Nếu trái đất này tận thế đi chăng nữa thì mẹ vẫn luôn bảo vệ con.Con thương mẹ biết bao khi thấy mẹ rơi từng giọt mồ hôi,từng giọt nước mắt vì con.Con thấy cảm động khi mẹ chịu khổ vì con.Con cũng không biết tại sao tình yêu của mẹ dành cho con sâu đậm đến thế.Sau khi con vấp ngã trên đường đời mẹ là người an ủi,tâm sự,chia sẻ niềm vui khi con cần.Cái tình yêu ấy không thể diễn tả hết được…Cho dù sau này con không còn xuân như trước thì vẫn không thể nào trả đáp được những gì mẹ dành cho con.Con biết mẹ lo lắng cho con rất nhiều,mẹ ạ. Mặc dù mẹ không cưng chiều,mẹ không bao che,mẹ không dành cho con một cái hôn,một lời quá ưa là ngọt ngào nhưng con cảm nhận được tình cảm mẹ dành cho con từ lúc con chào đời đến bây giờ.Chính vì những cử chỉ,hành động,lời nói hơi “cứng” như thế mà giờ đây con đã trưởng thành hơn những đứa cùng trang lứa.Con cảm ơn mẹ.Dẫu mẹ làm việc ở một mội trường khá khắc nghiệt nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho gia đình.Con nghiệm ra một điều rằng: YOU ARE THE PEOPLE WHO IS VERY IMPORTANT IN MY LIFE.

Khánh Vy

Thursday, January 3, 2013

QUÊ HƯƠNG
















Quê tôi sau lủy tre xanh
Con sông tắm mát lượn quanh mơ màng
Đầu thôn có quán ven đàng
Bóng cô thôn nử dịu dàng bước nhanh
Liêu xiêu dưới mái lều tranh
Mẹ quê tóc bạc vây quanh đàn gà
Thoãng thơm hoa bưởi hoa cà
Dàn mướp kết trái trổ hoa rựcvàng
Những đêm trăng sáng dụi dàng
Dưới sân bà kể cho đàn cháu nghe
Quê hương là một mái che
Cho con núp bóng ngày hè đêm đông
Quê hương là một dòng sông
Mang phù sa đến cho đồng thêm xanh
Quê hương trái ngọt đất lành
Nuôi ta khôn lớn trưởng thành hôm nay
Quê hương như một vòng tay
Mẹ quê ôm ấp tháng ngày ấu thơ
Trưa hè vọng tiếng ầu ơ
Quê hương là một bài thơ tuyệt vời

BPVĩnh - 8-2009

Wednesday, January 2, 2013

VUI ĐÙA VỚI BẠN BÈ





ĐÙA CHƠI THÔI MÀ
Lê Bá Lư tưởng thiệt giựt mình
Giựt mình Lư vội thanh minh
Bà con thông cảm tâm tình Bá Lư
Lư biết sợ kể từ dạo ấy
Văn Công Trọng, chỉ mấy câu rằng
"Lư mà ra Huế coi chừng
Bạn bè phải vác xác ông về nhà "
( Ý rằng gặp gỡ phe ta
Sẽ là bia rượu, sẽ là mệt say )
Thôi thì bác Lư ơi, bình tĩnh
Tuổi già rồi đùa giỡn nhau chơi
Cho vui, cho bỏ chuyện đời
Hết lo chưa, gửi chuyện cười tham gia.?
Thể Tần trông trẻ như nàng đôi mươi
Tin không ?
Dù già mấy tuổi, cũng hồi xuân ngay
Đi xa ai biết có ngày
Chuyện buồn gia đạo , dịp may bạn bè
Chữ Tình, chữ Hiếu đôi bề
Có đi, rồi mới có về gặp đây
Mai về bên nớ có hay
Có chộ chi mô Xâm hè
Khi mô đi Mỹ báo tin
Lúc về nhớ kiếm vài nghìn đô la
Bạn bè các lớp gần xa
Kéo nhau đông đủ về nhà bác chơi
Con cheo, con trút dọn mời
Rượu cần, rượu nếp ta thời cứ tu
Ngày xưa, bài vở lu bù
Bi chừ rảnh rổi trả thù thời xưa
Chịu chưa, hỏi bác chịu chưa ?Kiếp nầy còn đó thời cơ
Đừng nghe bác Vĩnh, đợi chờ kiếp sau
Nghe tui thì hãy mau mau
"Trưởng ban đánh tiếng" xin bầu Văn Cư
"Trưởng ban đính chính" Bá Lư
Ai cần tìm hiểu biên thư gửi về
Phen nầy bác Hảo hề hề
"Trưởng ban liên lạc" xin thề muôn năm
Bác Vĩnh sẽ giữ một ban
Đợi khi đãi tiệc như năm vừa rồi
Đừng quên điện thoại nhắc tui
"Trưởng ban đãi tiệc" mọi người bầu ngay
Một nhà nam nữ vui thay
Thành viên chỉ chọn những tay Nguyễn Hoàng
Và cơ hội chót là đây
Nhưng đừng xỉn xỉn say say nói càn
Rồi sau ân hận muộn màng
Để cho thằng khác rinh nàng mất tiêu

Tôi xin can bác chuyện nầy
Khỏi cần đánh tiếng giải bầy, phân bua
Bá Lư, Văn Hảo thích đùa
Bác mà tưởng thiệt là thua đám nầy
Gặp nhau chọc ghẹo xưa nay
Rứa mà vui vẻ, những ngày còn đang
Rứa mà tình bạn Nguyễn Hoàng
Nếu mai có gặp,
Đăng ít thôi, chuyện xưa kia (*)
Chuyện xưa gợi lại vẫn hay
Tuy nhiên cuộc sống đổi thay từng giờ
Đánh tiếng giúp nghe Văn Cư


_Cu Lư không có ý chi ( Văn Cư)
_Rứa thì hắn có ý gì lâu nay ? ( Thị Quỳnh )
_Chị ơi Lư trốn bụi này ( Văn Cư )
_Mau mau xuất hiện giải bày nguồn cơn ( Thị Quỳnh )

Cư ơi im lặng là vàng
Đánh tiếng kiểu đó cũng bằng đánh roi
Nói qua, nói lại cho vui
Hai bác đi ngủ, ngày mơi đi làm
À ơi ! Lư ngủ cho ngoan
Đêm nằm thôi chớ mơ màng mỹ nhân
Lư thì không biết nhiều về Võ Thị Quỳnh như Trần Văn,
Thế mà Hảo cứ gài mình vô để anh em tưởng thiệt
"Nguyễn Tường, Phước Vĩnh thơ rằng:
Văn Hảo họ Trần trưởng nhóm vui ghê
Oai phong y phục chỉnh tề
Nguyễn Hoàng người đẹp tít mê thò lò…." ( Bá Lư)
Lư có công to,
tìm ra đầu mói
Họp mặt kỳ tới ,
phạt hắn vài ly
Y phục oai nghi,
gây nên cớ sự
Vui ghê, vui dữ,
ai chẳng mê chàng
Bởi thế Nguyễn Hoàng,
bầu làm trưởng nhóm
( Nguyễn Tường
( Đăng lại )

HUỆ XƯA
Thuở quê hương đang thời chinh chiến
Tuổi học trò lắm chuyện buồn vui
Huệ thừ xứ lạ xa xôi
Chuyển về trường mới với tôi một lần
Chỗ bạn ngồi, dãy bàn phía trước
Tôi bàn sau, chung lớp Đệ Tam
Huệ con Tỉnh Trưởng , cao sang
Tôi con dân thứ, nghèo nàn
Đã quen

Tóc mây xõa buồn lên áo trắng
Lóa mắt tôi, lóa bảng học rồi
Làm sao lấy được điểm Mười
Mà thôi !
Cứ để tôi ngồi sau ai
Đừng Huệ nhé, hỏi bài, bắt chuyện
Khiến lòng tôi xao xuyến, những khi
Huệ cười duyên quá mà chi
Để tôi ôm mối tình si một mình !?
Ngày chia tay
Thôi đành nín lặng
Tuổi học trò
Bè bạn thiếu đâu
Huệ đi, tôi cũng rời mau
Mỗi người một ngã biết nào ngày mai
Bốn mươi năm,
Đổi thay nhiều quá
Tưởng thời gian: Phép lạ nhiệm mầu
Bỗng hôm, bè bạn gặp nhau
Một trời kỷ niệm xôn xao hiện về
Lục tung ảnh, tìm bài lưu bút
Huệ ở đâu?
Không một dòng tin
Tìm đâu, tôi biết đâu tìm
Huệ: Hoa
ha
Huệ: Cánh chim vút trời
Dẫu vẫn biết cuộc đời là thế
Mà con tim, lý lẽ chịu đâu
Xét trong bè bạn trước sau
Huệ là duy nhất thanh cao một người
Bạn đang ở phương trời nào đó
Đã chắc gì còn nhớ đến tôi
Biết chăng còn có một người
Thiết tha gởi bạn một lời cám ơn

NỖI LÒNG CHÀNG NGUYỄN TÊN TƯỜNG
Hồi xưa cùng lớp với nàng
Mà sao Tường chẳng lẹ làng ra tay
Huệ ơi, Huệ hỡi có hay!
Bàn sau, bàn trước gang tay thôi mà
Bây chừ cách trở giang hà
Huệ đi đâu để riêng ta nỗi buồn
Ta ngồi giọt lệ sầu tuôn
Làm thơ để tỏ ngọn nguồn lòng ta
Huệ Xưa (ơi!) Nàng ở đâu xa
Về đây một buổi đôi ta …Huệ-Tường

( Lê Bá Lư)

Nhưng mà mỏi cánh chim bay chẳng gần
Huệ xưa một đóa hoa thơm
Ngồi xa ngây ngát, ngồi gần thoảng hương
Cho nên thầy đặt Nguyễn Tường
Bàn sau chung lớp, chung trường đúng thay
Bá Lư nếu đặt chỗ nầy
Học trò bỏ lớp , cô thầy bỏ ban
Huệ xưa còn đó rõ ràng
Đọc thơ bạn cũ, chắc nàng rất vui
Đó là thơ Tú Ông tug trên i
Bá Lư đừng có cười cười tưởng ngon
Anh em ta lại hiểu lầm
"Trưởng ban đính chính" la ầm, chẳng nên
Tú Ông đã muốn Ngủ Yên
Tại sao bác dám làm phiền Tú Ông

Tú Ông Ngủ Yên
Bá Lư nếu đặt chỗ nầy
Học trò bỏ lớp , cô thầy bỏ ban
Huệ xưa còn đó rõ ràng
Đọc thơ bạn cũ, chắc nàng rất vui
Đó là thơ Tú Ông tug trên i
Bá Lư đừng có cười cười tưởng ngon
Anh em ta lại hiểu lầm
"Trưởng ban đính chính" la ầm, chẳng nên
Tú Ông đã muốn Ngủ Yên
Tại sao bác dám làm phiền Tú Ông
Tú Ông Ngủ Yên
Nên chi phải đánh cho vừa lòng nhau
Tú Ông chưa Ngủ Yên đâu
Dù rằng cũng muốn trong đầu thế thôi
Tay cầm sẵn một cây roi
Giả vờ, là để thử coi đứa nào
Đánh bùn mà đổ sang ao
Hỏi Trần Văn Hảo, đứa nào màng mơ
Hảo rằng: Chính Lê Bá Lư
Không tin, cứ để từ từ sẽ tin
Phải không Văn Hảo, bạn hiền ?
Tiền là sức mạnh, nhớ không ?
Tú Ông Ngủ Yên

Thư nầy bác Vĩnh can ai ?
Phe ta chỉ biết đứng ngoài chẳng vô
Gặp nhau đùa giỡn bô bô
Để mà có cớ Zô Zô vậy mà
Chia tay ai nấy về nhà
Mau mau khép nép, thưa bà anh đây
Cứ mà ngắm ngửi phải không bác hè ?
đãi tiệc" chớ quá lo toan ốm người
Bác biết anh Lư tui rồi
Bài toán chia chẵn , hắn thời rất thông
Tiền bạc vô túi Tú Ông
Ấy là của ổng, đừng mong một hào
Tại sao chờ tới năm sau?
A lô một tiếng, dịp nào cũng xong
" Trưởng ban đánh tiếng" một bông
" Trưởng ban đính chính" đi không khó nhìn
" Trưởng ban đãi tiệc" đương nhiên
" Trưởng ban liên lạc" ưu tiên, khỏi bàn
Bốn bông, bốn vị rõ ràng
Tú Ông cứ việc xếp hàng, đón nghinh
Lại còn bông cựu nữ sinh
Sáu bốn bảy mốt, phe mình dám quên
Không lo cái vụ " mình mềm"
Chỉ lo các cụ ngồi yên uống trà
Tú Ông Ngủ Yên
"Đồng hồ quả quít to bằng nắm tay
Cứ canh giờ tốt nào hay
Gà vừa gáy sáng, chỉ ngay số 10
Thằng Lư, vì rứa eng ơi
Tháng ngày lộn xộn nên tôi nhắc hoài
Hăm bảy, tháng Tám, Năm hai ( 27/8/1952)
Rứa mà hắn cứ nhớ ngày hai mươi ( 20/8/1952)
Eng Tường sinh trước đúng rồi
Nhớ nhắc nhở hắn giùm tôi , eng Tường"
Nhớ lời, nghĩ lại mà thương
Thằng em khờ khạo, cả trường biết tên
Tú Ông Ngủ Yên ( Thơ đùa vui thôi mà )



Sinh sau mà đòi làm anh
Nguyễn Tường tưởng chậm mà nhanh lạ thường
Nghe lời bày tỏ thấy thương
“Thằng em khờ khạo cả trường biết tên........ là Tường

Anh em hòa thuận bằng mười cãi nhau
Bá Lư nó đẻ sinh sau
Cứ cãi sinh trước đồng bào chớ tin
Bởi vì hôm đó tui nhìn
Vừa lọt lòng mẹ hắn liền OA OA (*)
Bác trai nghe gọi chạy ra
Tui nói "Thưa bác, em nhà mới sinh"
Nghe tui nói, bác tin liền
Cậu sinh trước hắn, Nhâm Thìn, giỏi ghê
Thằng Lư lỡ chậm thôi thì
Sau nầy giúp hắn những khi lỡ lầm
Tui bèn " Thưa bác, Xin Vâng !"
Tú Ông Ngủ Yên ( Thơ đùa vui thôi mà)
Tu Ong ngu yen sinh truoc nhung phai goi Ba Lu bang anh vi Tu Ong ngu yen goi ba cua Ba Lu bang bac ( Trần Phong Dũng )
Bút danh là Dũng Phong Trần
Bấy lâu bận bịu làm ăn kiếm tiền
Nên đành im lặng, ngủ yên
Tú Ông chọc ngứa, nay liền ra tay
Dũng mình lý luận thật hay
Gọi Cha là Bác, nhà nầy vai Anh
Bá Lư an phận làm thinh
Gặp người giải cứu, giật mình vỗ tay
Nhớ lần gặp mặt tới đây
Bá Lư phải trả ơn Thầy một ly
Còn về sau trước phân chia
Nguyễn Tường sinh trước, Lư thì gọi Anh
Họ Lê, họ Nguyễn rành rành
Họ Trần quên mất làn ranh tỏ tường.
Người lớn, gọi Bác, chuyện thường



Tú Ông Ngủ Yên
Là ngày sinh nhật, ai người dám quên
Với em Lê Bá ta nên họp bàn
Thứ nhất tên tuổi rõ ràng
Giờ sinh, chú chớ khai man làm gì
Anh cần biết rõ, để chi ?
Bói cho một quẻ Tử vi trọn đời
Công danh, sự nghiệp đã rồi
Cái điều cần biết số trời tới đâu
Sống lâu, đã hẳn sống lâu
Anh dù sinh trước, thác sau, chuyện thường
Bởi anh trời đất lỡ thương
Bạn bè về đất, Nguyễn Tường tiễn đưa
Làm ơn khai đúng, nhớ chưa ?
Em Tuong lau tau cu hoai phan bua...
Eng tam sao mai hon thua
Hai muoi thang tam cung vua den day
Eng Lu cho chu Tuong hay
Ngay sinh nhat toi la ngay chung vui...
Chuong trinh giao chu Tuong tui
Chuan bi moi ban den zui voi (chung) minh....( Lê Bá Lư )
Anh luôn nhường nhịn khỏi thiên hạ cười
Chú em sao nhớ trật hoài
Hai Bảy tháng Tám là ngày anh sinh ( 27/ 8/ 1952)
Nhằm Tám tháng Bảy Nhâm Thìn ( 8/ 7/ Nhâm Thìn )
Không nghe anh, cũng phải tin google
Nhờ Thầy Dũng kiếm giúp cho
Thôi anh phải nghỉ, tới giờ ăn cơm
Mien sao cai bung cua toi duoc day" ( Trần Phong Dũng )
Bởi thương bụng đói của Thầy
Mỗi khi có tiệc, gọi ngay liên hồi
Bá Lư làm việc nầy rồi
Bây giờ nhắc lại mấy lời, chẳng dư
Nhớ nghe chú Lê Bá Lư
" Muốn sang phải bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ, phải yêu lấy Thầy"
****************************
Hiện đang sống ở Virginia, Hoa Kỳ
Tú Ông đến viếng năm kia ( 2006)
Nhà , xe có đủ, không ghi nợ nần
Vợ chồng chăm chỉ làm ăn
Các con ngoan ngoản, học hành thông minh
Bạn nào cần biết thêm tin
Email address đính kèm theo đây
Tú Ông Ngủ Yêntranvanlyk28@yahoo.com

Chuyện anh em dài tập rồi
Thôi xin gác lại hẹn "hồi thứ hai"
Hai chú cố gắng bắt tay
Tổ chức sinh nhật cho oai một lần
Mời anh em bạn xa gần
Cùng nhau ngồi uống một lần cho say
Nói như Phong Dũng thật hay
Anh em mặc kệ - miển say được rồi
Hai chú nhớ giử lấy lời
Đừng đá qua lại một hồi giả quên
Thôi xin hòa giải cho êm
Để ngày sinh nhật càng thêm nghĩa tình.
Bùi Phước Vĩnh

Nghe lời bác Vĩnh tui liền thấy hay
Nhớ khi họp mặt tới đây
Bác cho Lê Bá nhà nầy mấy câu
Cái bài lễ phép bỏ đâu
Nó nghe lời bác, thưởng chầu rượu ngay
Kỳ nầy bác lỡ có say
Đừng nhờ hắn chở, tên nầy ẩu ghê
Ba gác máy, hắn chẳng chê
Ũi vô chảy máu đầm đìa cẳng chân
Hảo, Tường từng ghé đến thăm
Không tin cứ hỏi trưởng ban chúng mình
Ông đang nghiên cứu tình hình
Bày trò gây rối chiến tranh Nguyễn Hoàng
Dễ chi im lặng là vàng
Các cụ ta coi thế mà hay
Ba con gà nhỏ chẳng may
Chim trời bắt mất, mất này chẳng nhiêu
Vẫn còn đó, rất nhiều trứng thúi
Luộc lên ta chấm muối lai rai
Kim Long, rươụ trắng một chai
Còn o gà mái ông thời luộc luôn
Vợ tiếc của, vợ buồn thôi kệ
Bạn ta đâu, cứ thế nâng ly
Của trời, trời lại lấy đi
Cái nào trời sót ta thì cứ xơi
Ai biết trước cơ trời sắp đặt
Đêm nay trời sấm chớp, mưa tuôn
Vợ buồn, ông phải giải buồn
Năm sau xóm nhỏ, trẻ con một bầy
Mấy ông Mỹ , ông Tây nghe tiếng
Cử phái đoàn có đến trăm ông
Thì ra là cái trứng ung
Thu mua một thúng, khắp vùng Kẻ Diên
Mang về Mỹ chế liền loại thuốc
Viagra, thần dược là đây
Bà con mình nỏ có hay
Bắt toàn gà mái xé phay, thiệt là
Chẳng đăng cho kẻ khác biết tin
Giấu nhau, ra chợ Kẻ Diên
Mua bầy gà mái, uổng tiền, uổng công
Bác chưa biết mấy ông bên Mỹ
Mua hết gà giống quý mang về
Loài gà bác thả vườn kia
Là loài gà rú, gà ri liệt lào
Mau mau nhốt kỷ vào trong rọ
Nhỡ mai kia, anh có tới nơi
Bắt vài con luộc, nhậu chơi
Rồi anh sẽ chỉ cho bài thuốc tiên
Thế nên anh phải ngã mặt lên
Làm sao anh dám ngủ yên
Khi còn thấy chú em mình chạy quanh
Chạy thầy thuốc, chú đành phải chạy
Hết bao tiền, anh thảy đều cho
Bao năm chạy chẳng nên trò
Nên anh phải chạy đi mua thuốc về
Nè ! Viagra đó, cầm đi !

( Tú Ông Ngủ Yên )
Chuyện xưa của bác thật buồn
Bây giờ mới viết đã sao

(Nguyễn Tường)

Tưởng rằng chỉ có Nguyễn Tường
Mất ăn, bỏ ngủ vì nàng Huệ Xưa
Nào hay nhiều bác bây chừ
Da mồi, tóc bạc vẫn mơ về nàng
Khắc Phước ngồi nhớ Thể Tần
“Vẫn còn vững bước trên chân đường đời”...
Trách người, Phước trách luôn trời
“Sao bắt em chịu một đời cô đơn”....
Văn Hảo, chưa rõ nguồn cơn
Vì hắn bí mật còn hơn dấu vàng...
Đình Đoan có vẻ sẵn sàng
Hẹn ngày gặp mặt (kể) chuyện nàng cho nghe
Phước Vĩnh nghe nói còn mê
Một “bông hồng nhỏ” cùng quê với mình?...
Tình ơi, tình hỡi là tình!
-Bác nào còn “mối”... cho mình ghi luôn?.
Lôi Phước, lôi bừa Hảo nữa chi
Đình Đoan đang bận mùa thi cử
Bác Vĩnh tuy không kẹt việc gì
Chú muốn tự khai thì cứ việc
Láng giềng mấy chị kể nhanh đi
Hay là quanh xóm ngày xưa chỉ
Các mệ cao niên, với các dì ?
Chuyện anh em đã xong rồi
Mừng sinh nhật tới nhớ về thật đông.

(BPV)

Đọc xong quả đúng nhà thơ Nguyễn Hoàng
Bá Lư, bác biết rõ ràng
Phen nầy, chú nó đầu hàng hai tay
Cứ theo luât pháp xưa nay
Đứa nào thua cuộc móc ngay túi tiền
Bạn bè thương hắn thật tình
Nhưng mà số kiếp thôi đành, biết sao
Ngày sinh nhật sẽ tới mau
Đây là cơ hội bác nào xưa nay
Bạn bè chưa được bắt tay
Nguyễn Hoàng bạn cũ, dip nầy cũng vui
Ê khoan ! Văn Hảo đâu rồi
Cứ mà tít mắt cười cười được sao ?
Trưởng ban, ý kiến thế nào

Hôm qua Tường, Lư, Lê Văn Tuấn và Thể Tần có gặp nhau trong một bữa tiệc mà tiếc là Hảo bận không đén được.
Nghe Thể Tần nói rằng TT đã viết " TT say Good bye " bạn bè trước khi về lại Chicago vào chiều thứ sáu nầy , mail message đã gửi lên nguyenhoang6471 nhưng không hiểu sao bạn bè chưa đọc được.
Cũng được biết tin tối thứ hai Lê Bá Lư bị trôm đột nhập vào nhà và lấy xe Future , laptop, cell phone trị giá 50 triệu. Đây là khoảng thời gian Lê Bá Lư vẫn giữ tin buồn một mình trong lòng và vẫn lặng lẽ gượng vui trên groups trong cuộc đối đấp thơ giữa hai đứa sinh cùng ngày Tường Lư. Phải chăng vì lý do tâm lý bất an mà "kỳ thi đối đáp lượm liền" nầy Lư bị Hảo và thầy Đoan chấm thua Nguyễn Tường chăng.
Dũng, Tường, Vĩnh và Lư đã cố gắng dùng thơ vè khuấy động nguyenhoang6471 một vài phút giây, hy vọng đã " mua vui cũng được một vài trống canh" vậy.
Cái tội nghiệp của Lư nhà ta là thà ôm "mối buồn riêng mất của" một mình mà không chịu đưa tin để vơi bớt nỗi buồn cho bè bạn . Xin chia buồn cái tội nghiệp ấy.
Lư đang hy vọng biết đâu chiếc xe sẽ "châu về hiệp phố" trước ngày Sinh Nhật để ngày vui sắp tới được thêm vui ( 16 giờ chiều thứ bảy 22/8/tại quán Rất Huế của Đặng Mừng ở Thanh Đa . Tin bán chính thức , còn chờ Trưởng ban Hảo phê duyệt và thông báo chính thức )
Mong thay.
Chào thân ái
Nguyễn Tường.
( Bùi Phước Vĩnh )
Hoặc viết phóng sự, hoặc lôi theo gà
Nếu như gặp phải ngoài giờ
Đâu cần phóng sự, hở Lư chú mình ?
Hay là chú vẫn nhiệt tình
Yêu nghề báo chí, " bẩm sinh sau nầy"
Bác Vĩnh tính phương án hai
Gà Lư ốm bệnh thì ai đá gà
Để Tú mang theo Vi-ga
Chuyện nầy quan trọng vô cùng
Văn Hảo phải mở Hội Đồng duyệt đơn
Thủ tục nay đã nhanh hơn
Tối đa cũng chỉ chục tuần , không lâu
Tính đi tính lại trong đầu
Đằng nào cũng trễ, đằng nào cũng thua
Thôi mình kéo nhau đi chùa
Vào đây lễ Phật, Ni cô trụ trì
Gà ai có, cứ mang đi
Phóng sinh một lượt, ta thì lên xe
Về nhà đánh giấc, khỏe re
Tú Ông Ngủ Yên
Cái nàng "Tô Thị cầm gươm đứng chờ"
"Ông đi đâu trễ tới giờ ?"
"Dạ ! Anh đi lễ trên chùa Ni Cô"
"Ông nói, tui không tin mô"
Thôi đành bấm máy chuyển nhờ Bá Lư
Lư rằng " Tui đã hết hư
Kể từ lúc gặp ni sư ban chiều
Tui xin cám ơn Tường nhiều"
Thế là Tô Thị, tay xìu, thả gươm

Nguyễn Tường
Đăng ngày: 23:35 09-10-2009
Đùa chơi thôi mà
Trần Văn Hảo nói đùa chuyên nghiệp

********************************************
CHÚC TRẺ, CHÚC VUI
(Tặng Hồ Thị Thể Tần)

Nghe Lê Văn Tiến khen rằng
Thì cứ mĩm cười
Bạn bè mong
lai có ngày gặp nha

***************


Khen cụ Nguyễn Tường
Khá khen cho cụ Nguyễn Tường
Làm thơ châm biếm hết đường chối quanh
" Ai kia" dù có ma lanh
Không qua mắt được đám ranh Nguyễn Hòang
Ngày xưa học với mấy nàng
Mà sao chẳng thấy anh chàng ra tay
Để giờ tiếc nuối lăn quay
Cũng đành câm nín buồn thay cho mình
Khi xưa chăng dám tỏ tình
Để cho thằng khác nó rinh mất nàng
Tiếc chi thì cũng muộn màng
Kiếp sau xin hãy lẹ làng hơn xưa.

Thời gian còn lại bác nào có tranh thủ thì xin nhanh tay nhanh chân.

( BÙI PHƯỚC VĨNH)

************************************

Tú Ông giả vờ giả ngủ yên
Bởi vì trong dạ vô biên nhớ nàng
Huệ Xưa vẫn ở bên chàng
Đêm đêm Tường rất.... mơ màng Huệ Xưa

( Lê Bá Lư)


Bá Lư không đánh không chừa
Nhớ rằng tui giữ túi tiền nghe ông
NT


Buồn thay cho nhóm Nguyển Hòang
Bao nhiêu hoa hậu bỏ làng ra đi
Tiếc thay lúc tuổi xuân thì
Chẵng ai chấm mút được gì phải không;
Bây giờ gái đã có chồng.
Tiếc thương chi nữa lòng vòng mất công
Nhà ta cũng có một bông
Sao không ngắm-ngửi, mà trông nơi nào
Xin can- nếu bác muốn vào
Coi chừng rách thịt vì rào có gai ;

( Bùi Phước Vĩnh)

Vợ ta nhất thế giới nầy

"Trưởng ban đãi tiệc" nói vầy đúng không ?

Nhà nào chưa có một bông


Tú Ông Ngủ Yên


******************************************************

Xin hỏi bác Hảo một câu"

Trưởng ban đãi tiệc lấy đâu ra hè

Thủ quỷ Tường ôm lè kè

Không chi mà cứ đổ nhè cho tôi

Năm sau nếu bác chịu chơi

Cứ chi cho đẹp tôi thời nhận ngay

Uống cho trời đất lăn quay

Uống cho quên hết tháng ngày nhớ nhung

Các bác nhớ kiếm vài bông

Về chưng cho đẹp với cùng nhóm ta

Có Lan có Huệ có Hoa

Có mới có củ cho nhà vui thêm

Nhưng xin các bác đừng quên

Phải mặc áo giáp kẻo mềm mình ra


BùiPhướcVĩnh


Nhắn tin bác Vĩnh " Trưởng ban


Lọt lòng mạ trước 5 giờ
Nguyên Tường phải gọi Lư là ông anh
Tại sao cứ nói loanh quanh
Khi anh, khi hắn nghe không ổn rồi

( Lê Bá Lư)

“TU ONG MAI MAI THIEN THU
SONG VUI, SONG KHOE CUNG NHO TRUNG UNG”..
THAT LA CAU CHUYEN LA LUNG
CAN PHAI NGHIEN CUU TOI CUNG MOI YEN
XUA NAY THAY THUOC DA KHUYEN
TRUNG UNG, TRUNG THUI CHO NEN DINH VAO
COI CHUNG TAN NAT PHOI PHEO
KHAU NHAP UNG THUI DE THEO VE CHAU...

( Bá Lư )

Đúng mà ! Tui nói sai đâu
Để nguyên trứng thúi, nuốt vào, đi luôn
Thương em, tui đã quá buồn
Nay nghe tin dữ, lệ tuôn hai hàng
Cái sai, của chú rõ ràng
Phải học bí quyết của chàng Tú Ông
Cái nầy chú học khó thông
CAN PHAI NGHIEN CUU TOI CUNG MOI YEN
Anh đây chẳng quý bạc tiền
Bạn bè khỏe mạnh mới yên giấc nồng
Nên anh sẽ chết cuối cùng
Mau mau, mang mớ trứng ung xem nào

( Tú Ông Ngủ Yên )

Tình lỡ
Ngày xưa tôi cũng yêu nàng
Nhưng chưa viết kịp vài hàng gởi trao
Để rồi khi cách xa nhau
Bao nhiêu thương nhớ khổ đau dâng tràn
Chao ôi tình lở muộn màng
Thôi đành chấp nhận hai đàng cách xa
Giờ ngồi nhắc chuyện tình ta
Sao ngây thơ quá thật là đáng yêu
Bây giờ nắng sớm mưa chiều
Tóc sương điễm bạc da nhiều vết nhăn
Em giờ một cõi xa xăm
Cô đơn phận gái tháng năm mỏi mòn
Thương em ý chí sắt son
Một mình vẫn bước trên con đường đời
Trách người rồi lại trách trời
Sao bắt em chụi một đời cô đơn

(BPV)


Tú Ỗng xin có đôi dòng ủi an

Nếu như còn nhớ đến nàng

Lâu lâu mở cửa ra đường đứng xem

Quanh quanh đâu thiếu láng giềng

Da trắng đã lắm , da đen cũng nhiều

Ngày xưa không chịu nói yêu

Láng giềng, nay đó, dám liều được chăng ?

"Ngày xưa tôi cũng yêu nàng

Nhưng chưa viết kịp vài hàng gởi trao"

Khỏi lo "thương nhớ khổ đau dâng tràn"

( LBL)

Quà sinh nhật Tường Lư

Bá Lư chịu rượu ,Tường mồi mang ra
Tưởng ngon, nào ngờ vi ga
Hôi hơn trứng thối mấy cha lại thèm
Dù sao mồi đã lở đem
Thôi ta cứ uống một phen xem nào;
Uống vô lòng dạ cồn cào
Bá Lư cao hứng - dẩn vào trường kê
Món gà đá -Lư rất mê
Lựa con mào đỏ chân quê thật dài
Giống nầy đá được sức dai
Đá cho quẹo cẳng xệ vai mới về
Anh em một ửa no nê



Thơ mừng sinh nhật Tường Lư

( Nguyễn Tường )

Chào Hảo, Đoan và các bạn !

"Hai hai tháng tám nhớ vê.

Thanh Đa quan Huê năm kê bên sông

Uông mưng sinh nhât tu ông

Tuôi gia sưc khoe-khoi dung viga

Va mưng Lê Ba nha ta.

Cua đi thay mang chăng qua sô trơi

Đưng buôn chi nưa Lư ơi

Ngay mai kiêm lai băng mươi hôm qua

Co tiên minh vô trương ga

Xem đa môt trân đê ma xa xui"

Lư mình đâu dễ đứng coi

( Tú Ông Ngủ Yên )

Xả xui thì Tường sẵn sàng

Nhưng mà Văn Hảo (trưởng ban) có bằng lòng không?

( Lê Bá Lư )

Về nhà đánh giấc khỏe re

Nhưng Tường tai vẵn lắng nghe chuyện đời...

Trách mình rồi lại trách người

Và còn trách cả ông trời đa đoan...

(LBL)

Nhìn ra đứng sẵn một nàng

Lại vào ngủ khỏe như thường

Tú Ông Ngủ Yên

KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
















Khung trời kỷ niệm

Ngày ấy xa rồi Quảng Trị ơi

Quê hương cách biệt mấy phương trời

Sân trường phượng đỏ màu lưu luyến

Tiễn bước chân ai vạn dặm đời


Bạn củ trường xưa đã xa rồi

Còn chăng kỷ niệm nhớ quên thôi

Áo trắng ngày xưa xin trả lại

Cho kẻ ra đi khỏi bồi hồi


Chia tay ngày ấy anh và tôi

Chiều mưa phủ kín một góc trời

Nói sao cho cạn lời đưa tiễn

Để nhớ một đời tiếng mưa rơi


Ngày tháng âm thầm mãi cứ trôi

Đường xưa kỷ niệm đã xa rồi

Còn đâu rộn rã chiều tan học

Lặng lẽ đi về một mình tôi

BPV. 3-2010



















Dấu chân kỉ niệm

Trả lại em những chiều mưa kỉ niệm
Trên con đường in dấu bước chân quen
Chuyện ngày xưa thôi hãy cố lãng quên
Như ngày ấy chia tay không từ giã
Vẫn biết rằng đường đời trăm vạn ngã
Ngày mai rồi tất cả đều ra đi
Sau lưng ta còn bỏ lại những gì
Màu áo trắng của một thời đi học
Gốc phượng già vắng ai buồn muốn khóc
Tiếng ve sầu nức nở khúc chia ly
Đường chiều về mây trắng phủ lối đi
Chiếc dù tím ngày xưa em vẫn đội
Cùng bạn bè đi về chung một lối
Ngõ vào nhà dưới những rặng tre xanh
Đường lên đồi dốc uốn lượn quanh quanh
La Vang đó giáo đường xưa im bóng
Qua đò ngang bên kia chiều gió lộng
Tiếng chuông chùa vang vọng mãi xa xa
Xuôi dòng sông ta ghé qua chợ Sãi
Thẳng đường về cửa Việt sóng nhấp nhô
Xa nhau rồi ngày tháng bỗng hư vô
Con đường củ ngày xưa giờ hoang vắng
Tìm lại đâu dáng xưa tà áo trắng
Để đường chiều hoa nắng vẫn lung linh
BPV - 30-8-2010

Tuesday, January 1, 2013

TÀN PHAI





Lâu rồi không gặp lại
Vì đường xa ái ngại
Chẵng có dịp gặp nhau
Thời gian qua thật mau

Bốn mươi năm còn gì
Tất cả đã ra đi
Chỉ còn tôi ở lại
Âm thầm trong khắc khoải

Ôm nỗi nhớ vào tim
Thời gian cứ im lìm
Chôn vùi vào dĩ vãng
Một mối tình không tên

Khung trời xưa phố củ
Rêu mờ dấu chân ai
Ngày tháng dần nhạt phai
Bóng người xưa xa khuất

Trên lối nhỏ đi về
Chiều đông lạnh tái tê
Một mình âm thầm bước
Nghe tâm hồn vở tan

Người ra đi có nhớ
Kẻ ở lại quê nhà
Bao sương gió phong ba
Tàn phai theo ngày tháng...
12/2010

SẦU ĐÔNG






















Sầu đông

Gió đông lành lạnh thổi về

Mù sương phủ kín bốn bề giá băng

Đường về mây tím còn giăng

Người đi khuất nẻo xa xăm cuối trời

Chiều buồn đếm giọt sầu rơi

Nghe trong hơi thở từng lời tiếc thương

Dấu chân bước nhẹ trên đường

Mà sao lòng cứ vấn vương một thời

Thôi về nhặt lá vàng rơi

Đốt lên sưởi ấm góc trời cuối đông

BPV 15-12-2010

VẾT THỜI GIAN


























Bao nhiêu năm đường dài chưa biết mỏi

Gót chân trần in dấu bước thênh thang

Sau lưng ta bỏ lại những ngút ngàn

Bao ngọt đắng buồn vui trong cuộc sống

Ta đưa nhau đi vào khung trời mộng

Gom mây trời xây tổ ấm yêu thương

Cùng chung tay xây đắp một khu vườn

Ở nơi đó tình yêu là mãi mãi

Ngày tháng dài âm thầm trôi chậm rải

Chợt giật mình đã thấy bóng chiều nghiêng

Cứ vui lên quên hết mọi ưu phiền

Để giử mãi những ngày xuân còn lại

Đời cho ta bao nhiêu niềm ưu ái

Gieo hạt mầm cây trái kết đơm bông

Đã qua rồi ngày giá rét mùa đông

Xuân đang đến trong nắng hồng ấm áp

Vết thời gian trải dài in trên cát

Dấu chân nào sóng cũng cuốn trôi đi

Trả lại nhau ngày tháng tuổi xuân thì

Cho mộng đẹp ngày xanh tươi thắm mãi.

BP Vĩnh 4-2011

NGÀY ẤY XA RỒI
















Bao nhiêu năm rời xa mái trường cũ
Xa bạn bè thầy cô giáo thân yêu
Bước chân đi nhớ mãi một buổi chiều
Mùa Thu ấy lá vàng rơi nhè nhẹ
Gió thoảng lay hàng cây rung thật khẻ
Sợ đau lòng cho kẻ ở người đi
Chia tay nhau chưa nói được câu gì
Chì nhìn thấy ngàn lời qua ánh mắt
Ngày mai đây dù đường đời ngăn cách
Vẫn nhớ hoài ngày tháng học bên nhau
Tuổi học trò thơ mộng vội qua mau
Tìm lại đâu một thời màu áo trắng
Dấu chân quen đường chiều hè vương nắng
Bước ngập ngừng áo lụa trắng tung bay
Tiếng ve sầu trổi khúc nhạc chia tay
Gốc phượng cũ tên ai còn lưu dấu
Kỷ niệm xưa của một thời thơ ấu
Xếp vào lòng trang giấy trắng ngu ngơ
Bốn mươi năm như một thoáng giấc mơ
Ngày gặp lại mái đầu xanh đã bạc
Bạn bè cũ sau bao năm lưu lạc
Có đứa còn đứa đã bỏ ra đi
Cầm tay nhau ôn lại tuổi xuân thì
Cho kỷ niệm một thời xưa sống lại
BPVĩnh - Tháng 5-2011 (KN. 40 năm 1971-2011)

TUỔI HOC TRÒ(Trung học Bồ Đề QTrị)

(Chuyển từ trang blog yahoo sang)


Ngày 2-10-2011 tôi được tham dự buổi họp mặt của nhóm CHS lớp 6571Trung học Bồ Đề Quảng Trị , tổ chức tại Quảng Biên Đồng Nai .Đây là buổi họp mặt lần đầu của các anh chị em CHS hiện đang cư trú tại các vùng phụ cận phía Nam,sau 40 năm rời trường đã liên lạc được với nhau cùng tổ chức một buổi họp mặt để có dịp gặp lại nhau sau những năm tháng dài xa cách,có rất nhiều người vì thời gian quá lâu đã bị nhạt nhòa trong trí nhớ.
Vì hoàn cảnh chiến tranh quê hương bị bom đạn tàn phá,ngôi trường Bồ Đề ngày xưa bây giờ chỉ còn một dãy nhà đỗ nát loang lổ vết đạn được giử lại làm "di tích chiến tranh"
Học sinh Bồ Đề cũng lưu lạc khắp mọi nẻo đường đất nước để tìm kế mưu sinh, có đứa còn ,đứa đã mất sau cuộc chiến.
Sau khi nhận được tin buổi họp mặt,tất cả ACE đều vui vẻ hưởng ứng về tham dự rất đông.Buổi họp mặt dược tổ chức vào ngày 2-10 nhưng tất cả các bạn đều hẹn nhau về trước một đêm để có nhiều thời gian tâm sự ôn lại những kỷ niệm của thời còn cắp sách đến trường.
Ngôi nhà của Hậu tại Quảng Biên được chọn làm nơi tổ chức cho thuận tiện các bạn ở các tỉnh xa như Nha trang,Long Khánh,Đà lạt Sài gòn,cần Thơ về ,đặc biệt có hai bạn ở Quảng Trị cũng có vào tham dự.
Suốt một đêm hầu như không ngủ,nhất là các bạn gái mằm tâm sự chuyện xưa chuyện nay
sau 40 năm dài chưa có dịp nói.Lúc ở nhà là các ông các bà,nhưng khi đến gặp nhau thì được sống lại tuổi đôi mươi của một thời đã mất,mọi nếp nhăn trên khuôn mặt,những mái tóc bạc màu bây giờ không còn ý nghĩa nữa ..Kỷ niệm của tuổi hoc trò lại được ghi thêm một trang mới sau 40 năm bị quên lãng.
Chuyện xưa chuyện nay thì còn dài mà thời gian thì có hạn thôi thì hẹn gặp nhau lần sau đông hơn vui hơn và nói nhiều hơn.Tất cả rồi cũng qua đi chì còn lại một chút tình là mãi mãi.Chúc tất cả luôn vui khỏe
Vĩnh- Chung

MỪNG NĂM MỚI 2013

Hình ảnh đón mừng năm mới tại Hà Nội











Hội An: Du khách nôn nao thả hoa đăng




Khách nước ngoài cũng thả hoa đăng xuống sông Hoài gửi lời nguyện cầu năm mới 2013