Wednesday, September 2, 2015

TÌNH CHA SÁNG MÃI

      Kính dâng lên Ba


QUÊ HƯƠNG VÀ NỖI NHỚ



 

QUÁN HOA VÀNG





 


Quán Hoa Vàng
(Cãm tác bài Động Hoa Vàng của Phạm Thiên Thư)
Chiu nay ghé quán “Hoa vàng”
Tình c gp li anh chàng t quan
Lên non tìm “đng hoa vàng”
Ng say quên c giang san núi rng
Nh ngưi nưc mt rưng rưng
Nh ai anh đã thôi đng ngm trăng
Bun trông cánh bưm xa xăm
Bên đi Tây lưn vây quanh hoa vàng
Nh xưa anh đã xa nàng
Lên non tìm đng “hoa vàng “rong chơi
Thôi thì c mc hoa trôi
Dù em có ph b tôi theo chng
Sang đông em mc áo bông
Xuân v khoác áo la hng-xe hoa
M hoang chôn mi tình ta
Thôi thì thôi thế ch là phù vân.

BPVĩnh – 22-8-2010

Tuesday, September 1, 2015

QUÊ HƯƠNG




   Quê hương


Quê tôi sau lũy tre xanh
Con sông tắm mát lượn quanh mơ màng
Đầu thôn có quán ven đàng
Bóng cô thôn nữ dịu dàng bước nhanh
Liêu xiêu dưới mái lều tranh
Mẹ quê tóc bạc,vây quanh đàn gà
Thỏang thơm hoa bưởi, hoa cà
Dàn mướp kết trái, trổ hoa rực vàng
Những đêm trăng sáng dịu  dàng
Dưới sân bà kể cho đàn cháu nghe
Quê hương như một mái che
Cho con núp bóng ngày hè đêm đông
Quê hương là một dòng sông
Mang phù sa đến cho đồng thêm xanh
Quê hương trái ngọt đất lành
Nuôi ta khôn lớn trưởng thành hôm nay
Quê hương như một vòng tay
Mẹ quê ôm ấp tháng ngày trẻ thơ
Trưa hè vọng tiếng ầu ơ
Quê hương là một bài thơ tuyệt vời

 8/2009  BPVĩnh