Tuesday, January 1, 2013
VẾT THỜI GIAN
Bao nhiêu năm đường dài chưa biết mỏi
Gót chân trần in dấu bước thênh thang
Sau lưng ta bỏ lại những ngút ngàn
Bao ngọt đắng buồn vui trong cuộc sống
Ta đưa nhau đi vào khung trời mộng
Gom mây trời xây tổ ấm yêu thương
Cùng chung tay xây đắp một khu vườn
Ở nơi đó tình yêu là mãi mãi
Ngày tháng dài âm thầm trôi chậm rải
Chợt giật mình đã thấy bóng chiều nghiêng
Cứ vui lên quên hết mọi ưu phiền
Để giử mãi những ngày xuân còn lại
Đời cho ta bao nhiêu niềm ưu ái
Gieo hạt mầm cây trái kết đơm bông
Đã qua rồi ngày giá rét mùa đông
Xuân đang đến trong nắng hồng ấm áp
Vết thời gian trải dài in trên cát
Dấu chân nào sóng cũng cuốn trôi đi
Trả lại nhau ngày tháng tuổi xuân thì
Cho mộng đẹp ngày xanh tươi thắm mãi.
BP Vĩnh 4-2011
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment